06:30  | 

Tôi đã "cóng" khi lái Ferrari 488GTB và 488 Spider

Khi đang quen chạy những chiếc xe bình dân, được bước lên điều khiển 2 siêu xe vừa siêu đắt, vừa siêu nhanh như 488GTB và 488 Spider “nhà Ferrari” thì tôi không “cóng” mới là lạ.

Chiều muộn ngày thứ 6, nhận điện thoại từ người bạn được phong “thánh” săn siêu xe nói mai có 2 “hàng tuyển” Ferrari 488 cho anh. Ôi, thú thực là sau nhiều năm xa rời thế giới siêu xe, giờ nhận được lời mời reviews siêu xe mà tôi vừa mừng và lo. Mừng vì vinh hạnh được cầm lái mẫu siêu xe thể thao của Ferrari, lo bởi nhiều năm xa rời thế giới siêu xe vốn chẳng thuộc về mình. Nhưng tôi chậc lưỡi: “để mai tính” và rồi chìm vào giấc nồng.

Tôi đã

Tỉnh giấc vào 5h30 sáng hôm sau, tôi vội vàng “phi nước đại” đến điểm tập kết, hôm nay ắt phải diện thật đẹp, thật chất… phải “quần là áo lụa” chứ. Hẳn rồi, bởi hôm nay mình lái siêu xe cơ mà. Rồi đúng như ước hẹn, 2 “em” Ferrari 488GTB coupe và Spider “đốn hạ” hàng triệu triệu trái tim của nhân loại nhẹ nhàng xuất hiện. Êm ái, nhẹ nhàng như bao giấy mực “vẽ” về nó.

Thông tin về 488 thì tràn lan trên mạng rồi, nào là từ bỏ nạp khí tự nhiên lên turbo, phân tích của các chuyên gia review... Cứ từ khoá trên “giáo sư google” là có một mớ thông tin chi tiết. Nhưng thứ mà tôi quan tâm lại là lái em nó có khó không và sướng như thế nào. Nghe kể, nếu là tay mơ thì tốt nhất đừng đụng đến cái nút gạt thần thánh CT OFF và ESC OFF. Điều này khiến tôi “cóng” thực sự.

Sau những câu chào niềm nở của những người bạn, hai xe thi triển “tuyệt kỹ lăng ba vi bộ” lên tới “thánh địa” review xe đất Kinh kỳ - Làng văn hoá các Dân tộc. Ôi, trên đường cao tốc Đại lộ Thăng Long, nghe rõ những tiếng “vrum... vrum... pang... pang... pang pang pang”.. Các tay lái thi triển vài đường cơ bản khiến đội hình quay film, chụp ảnh muốn rụng rời. Tôi còn phát hoảng mặc dù cũng vài lần cọ xát trong các trường đua F1 Sepang và cả ở Dubai.

Tôi đã

Tôi phải ngồi, định thần lại một lúc khi các xe đã đến đường thử rồi hít một hơi thật sâu vào lồng ngực, lấy hết dũng khí, hiên ngang bước vào ngay chiếc ghế bên phụ. Cẩn tắc vô áy náy, tôi phải nhờ chủ xe chuyên chạy siêu xe chỉ dẫn tỉ mỉ rồi lại bước xuống xe ngắm “niềm kiêu hãnh”. Chủ xe là người am hiểu, lại nhiệt tình khiến con tim tôi quay lại nhịp điệu bình tĩnh và tự tin chạm vào vô lăng hơn.

Rồi khi ôm vào chiếc vô lăng ngót nghét triệu đô thì trái tim rung lên thình thịch. Mọi thứ lạ hoắc với tôi. Để đánh giá một mẫu Ferrari, chắc chắn một điều rằng mình cần phải cầm lái nó ngày qua ngày, tháng qua tháng và năm qua nhiều năm. Bởi thế, tôi chỉ xin kể về cảm xúc của một tay chuyên thử xe cỏ, xe sang và lên lái siêu xe.

Tôi đã

Thứ mà tôi muốn kể chính là nút gạt thần thánh "Manettino". Hẳn 5 chế độ WET, SPORT, RACE, CT OFF, ESC OFF. 3 chế độ WET, SPORT, RACE thì khá tương đồng về nguyên lý với các mẫu xe hiệu năng cao của Đức mà tôi từng trải nghiệm. Mà với Ferrari thì chế độ nào bạn chả được bắn đi như 1 viên đạn bay ra từ nóng súng. Băn khoăn, đắn đo,... tôi chọn thử luôn cả 2 chế độ CT OFF và ESC OFF.

Gẩy số, nhồi ga, đuôi hơi văng nhẹ... khối động cơ 661 mã lực "bắn" tôi bay đi với tốc độ "viên đạn". Chỉ trong tích tắc, số 1, tốc độ hơn 80km/h. Lên số 2, rồi số 3... chẳng biết tốc bao nhiêu nữa bởi không dám nhìn đồng hồ vì còn phải lo phanh do quãng đường bị giới hạn. Trời ạ, tỉ lệ 2,2 kg/ 1 “em ngựa” đâu phải để đùa. Buông ga và đạp phanh ngặt, tiếng máy nổ cưỡng bức đanh tai, số ly hợp kép 7 cấp trả tuần tự một cách khốc liệt. Nó trả phũ phàng và nhanh hơn rất nhiều mẫu Formula 3 mà tôi từng lái tại Sepang. Bao nhiêu mili giây thì tôi cũng chẳng rõ nữa.

Tôi đã Tôi đã

Nhưng dù cố gắng hết sức, kết quả tốt nhất từ 0-100km/h chỉ đạt 3,8s ở chế độ RACE. Ở các chế độ CT OFF hoặc ESC OFF thậm chí tôi mất 4,2s. Kết quả đo bằng Racelogic hàng hiệu nhập hẳn từ Anh về. Nhưng CT OFF hoặc ESC OFF thì văng đuôi sướng thật. CT OFF kiểm soát xe thẳng lại dễ hơn. ESC OFF thì thôi rồi, quá ga nhẹ chút là quay tròn. Phải nói là chủ xe quá tin tưởng mới đồng ý cho mình "trượt nhẹ một xíu". Hai chức năng này chạy thẳng thì dễ, cua hẳn là khó hơn, tiếc là không có trường đua để thử xem sao. Cho nó đỡ “cóng” bởi các tester chuyên dịch thuật, múa phím xem youtube kể thành bài.

Tôi đã

Phù phù phù. Hổn hển sau nhiều vòng thử... Tôi lấy lại bình tĩnh nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng thôi, 488 hiền hoà ra phết khi nhẹ ga đấy chứ.

Trả lại vôlăng cho chủ xe để cảm nhận phong cách điều khiển siêu xe trên đường phố 1 cách đích thực. Nhìn cách chủ xe vẩy số, nuôi ga... pang pang pang... vrum vrum vrum khi dồn... Chợt nhận ra, chắc phải trúng 10 cái vietlot thì tôi mới có được phần nào kỹ năng điều khiển siêu xe để chinh phục những “chú ngựa hoang”. Bởi lẽ, mỗi khi đề nổ mất bát phở Thìn ngon nhất đất Bắc, nhồi ga mạnh thì đi cả nồi phở luôn, chúng tôi thường ví von như vậy cho dễ hiểu về mức tiêu thụ “khủng” của các siêu xe.

Tôi đã

Nghe đâu, nhè nhẹ thì 20 lít/100km, nếu đạp ga “to chân” hết nấc thì phải 50-70 lít/100km. Thực tế khi thử, xe còn hơn nửa bình xăng mà tôi thấy “pang pang” với “vrum vrum” sau vài lần tăng tốc là sắp cạn rồi, xe còn 4 vạch xăng thì coi như hết. Cỡ đó các dòng xe bình dân, hạng trung, nếu tôi đi khéo chân cũng được cả tuần ấy chứ. Chưa hết, bộ phanh hàng hiệu Brembo ngót cỡ 50.000 đô la mỹ chứ chả chơi, rồi các chi tiết carbon,.... rồi luôn phải mời chuyên gia từ nước ngoài về bảo dưỡng, sửa lỗi.... Thôi thôi, chắc hẳn tôi kể cả ngày khó hết được. Với tôi, biết mùi “ngựa” thế là đủ rồi.

>> Xem thêm ảnh Lái thử Ferrari 488GTB và 488 Spider

Lehung (forum.autodaily.vn)

Ý kiến đánh giá


Có thể bạn quan tâm