06:50  | 

Đầu năm thăm núi Muối, bay giữa đại dương mây và hái sao trời (2)

Bạch Mộc Lương Tử vẫn là một cái tên còn khá xa lạ với dân xê dịch. Tuy nhiên cái tên mỹ miều này luôn gợi lên cái ham muốn khám phá và chinh phục.

Núi mới được khai phá năm 2012 nhưng vẫn còn rất bí ẩn. Núi có 2 đường leo, hướng từ Dền Sung, Lai Châu có nhiều thông tin, thuận lợi hơn và đã có những nhóm mở đường. Hướng từ Sàng Ma Sáo vẫn còn rất ít thông tin, dường như điều đó càng thôi thúc chúng tôi quyết định đi theo hướng này. Và quả thật, đó là một quyết định đúng đắn, với hướng này đường tuy dài nhưng quanh cảnh thoáng đãng và rất hùng vĩ.

Mất một ngày trời di chuyển bằng xe máy từ Hà Nội, tối đầu tiên chúng tôi ngủ tại thành phố Lào Cai. Thông tin từ anh bạn tại Bát Xát đã giúp chúng tôi đã liên hệ trước với người tại UBND xã Sàng Ma Sáo nhờ tìm người bản địa dẫn đường.

Sớm hôm sau, theo đường qua trung tâm Bát Xát, qua bản Xèo, chợ Mường Hum và có mặt tại UBND xã Sàng Ma Sáo lúc 9h. Tuy nhiên những người dân tại đây lại không hề biết tới núi Bạch Mộc Lương Tử như chúng tôi mô tả. Với thứ tiếng kinh không hề sõi, mọi người đều nghĩ chúng tôi leo núi Nhìu Cồ San, một ngọn núi cao và nổi tiếng trong khu vực. Chúng tôi khá bế tắc và đã tính tới phương án quay về leo núi từ hướng Lai Châu. Đúng lúc đó thì có một thanh niên bản tự nhận là thường xuyên đi núi hái nấm và biết đường lên ngọn núi cao nhất. Sau một hồi suy tính chúng tôi quyết định theo người thanh niên này, dù thông tin cũng khá mơ hồ vì không ai khẳng định đó là núi Bạch Mộc Lương Tử.

Trường nội trú Sàng Ma Sáo

UBND Sàng Ma Sáo

Nhà của Tủa, thanh niên tự nhận biết đường lên ngọn núi cao nhất

Anh chàng người Mông tên là Tủa nói rằng cần phải thêm người nữa đi cùng là Sẻ là cậu của anh ta và nhà ở ngay chân dãy núi chúng tôi sẽ leo. Đưa anh chàng về nhà chuẩn bị đồ đạc, rồi lên xe cùng chúng tôi đi gần 5km đường đèo vào bản Kỳ Quan San. Đoạn đầu đường đang được trải bê tông đi khá thuận nhưng càng vào gần bản đường càng xấu. Đoạn cuối chúng tôi phải hò hét mãi mới vần được xe tới điểm trường. 

Đường vào bản Kỳ Quan San, đoạn đầu mới được trải bê tông-khá thuận

Đoạn sau thì hò dô ta đẩy


Mất gần giờ để leo lên nhà Sẻ

Khung cảnh ruộng bậc thang hùng vĩ, đẹp và hoang sơ không kém Tây Bắc.

Đi qua nhà một ông lão mù trông nhà

Tới nơi, nghỉ trưa. Chúng tôi nhờ Tủa bắt thịt con gà mang theo, con gà sống duy nhất của nhà Sẻ - thật đáng quý

Từ đây, chúng tôi phải leo bộ mất gần một giờ đường đồi dốc mới tới được nhà Sẻ, cậu của Tủa. Tủa đón chúng tôi bằng sự hiếu khách mà chúng tôi rất cảm kích. Nghỉ và ăn trưa tại nhà Tủa, thịt con gà sống duy nhất để mang theo vào rừng. Chúng tôi bắt đầu leo lúc 1h30 chiều, khá muộn, tại nhà Tủa cao độ chừng 1100m. Thời tiết khá âm u và được biết đã nhiều ngày nay không có dấu hiệu nắng, chúng tôi cũng cảm thấy lo lắng.

Điểm bắt đầu leo tại nhà Xẻ (sau khi đã leo bộ gần 1h), 1150m.

Đường leo núi ban đầu là những đoạn đường rừng mà dân bản hay đi. Đoạn đầu khá dễ đi vì có lối mòn, tuy vậy khá nhiều lối rẽ và vì thế nếu không bám người dẫn thì khó xác định hướng. Đây là một khu rừng rậm rạp, ẩm ướt và với hệ sinh thái đa dạng. Nhiều thân cây dương xỉ, chuối rừng to cao quá đầu người, và đặc biệt là rất nhiều cây Thảo quả. Nhiều dòng suối hoang sơ, những đoạn đường ẩm ướt lầy lội khiến chúng tôi rất vất vả băng qua. Do khởi hành muộn nên chúng tôi xác định đi tập trung tới điểm nghỉ trước khi trời tối.

Những phiến đá rêu phong sắc màu

Dòng suối hoang sơ đầu tiên

Càng lên cao trời càng rét, bóng tối bao trùm khi đoàn vẫn chưa tới điểm lán trại để nghỉ. Tầm 6h tối chúng tôi leo băng lên trên tầng mây, mừng rõ khi nhìn thấy bầu trời quang với sao Hôm và chút ánh sáng cuối chân trời. 

Tuy vậy, những khó khăn mới lại xuất hiện. Đó là tại cao độ này lớp băng tuyết vẫn còn phủ dầy và cây cối bị xô đổ rất nhiều. Đường tới lán nghỉ bên dưới thung lũng bị chắn bởi nhiều cây đổ và tuyết ngập khiến cho việc đi cực kỳ khó khăn. Chúng tôi phải leo, chui, trườn qua tuyết, qua những thân cây gẫy đổ, qua những bụi gai, lần mò trong bóng tối, trong giá rét với cái đói. 

Lạc lối đến mức 2 người dẫn đường cũng mất phương hướng phải đi mở đường trước, còn chúng tôi ngồi bên nhau và đốt lửa sưởi. Cuối cùng chúng tôi cũng băng qua được cái thung lũng ngập tuyết và cây đổ đó để tới lán trại, lúc này tầm khoảng 9h tối. Lán nằm giữa thung lũng, sát bên là dòng suối, bao bọc quanh là những sườn núi tuyết trắng. Chúng tôi kiếm củi, dựng trại, chuẩn bị đồ ăn và đắp đất nướng gà.

Mảng sáng đầu tiên khi vượt qua khu rừng âm u.

Lửa trại giữa thung lũng sao trời

(còn tiếp...)

Theo hachi8 (nguồn: phuot.vn/TTTĐ)

Ý kiến đánh giá


Có thể bạn quan tâm