Thứ Hai, 25/11/2024 | 16:06
07:00 |
3 chàng "ngự lâm" và "chiến mã" Outlander Sport
Một chiều thứ năm đẹp trời, đang ngồi miệt mài ở công ty, tôi và Minh “hoảng hồn” khi cùng nhận tin nhắn trong “group chat” từ Khôi: “Một tháng nữa tao cưới”. Và cũng chỉ ngay sau đó 30 giây, không hẹn mà gặp, chúng tôi đồng loạt trả lời “Sáng mai lên đường”.
Thấm thoát đã 10 năm trôi qua kể từ ngày ba gã đàn ông chúng tôi quen biết nhau. Nhớ cái thời còn là sinh viên, cứ cách vài tháng, cả bọn lại vác ba lô đi Vũng Tàu, Phan Thiết, Miền Tây… bằng xe máy, chỉ đơn giản là để khám phá.
Đến lúc tốt nghiệp xong, ai cũng may mắn có được công việc chính thức khá ổn định, cuộc sống cũng thoải mái hơn, tôi và Minh lần lượt kết hôn, nhưng cả bọn vẫn chưa thực hiện được “lời giao ước” - chuyến phượt của bọn đàn ông trước ngày cưới, chỉ còn đợi Khôi nhắn tin báo hỉ là tất thảy chúng tôi đồng loạt lên đường.
Minh sốt sắng quyết luôn giờ hẹn, địa điểm tại buổi cà phê hội ý trước chuyến đi và còn chốt thêm câu: “Sẵn tiện thằng Khôi chưa có “vợ cả” đã xí xớn đi sắm “vợ hai” nên tụi mình phượt luôn để test em OS mới của nó nhá”.
5h sáng, anh em gặp nhau ngay tại điểm tập kết, Khôi đến đón tôi và Minh trên chiếc Mitsubishi Outlander Sport trắng mới cáu cạnh, thẳng hướng xa lộ Hà Nội, vun vút trực chỉ Đà Lạt.
Đến Bảo Lộc, tôi vốn dân thích chụp ảnh nên dụ dỗ hai thằng bạn ghé vào vườn hoa và đồi chè để tranh thủ kiếm “con art” và cũng để ba đứa tự sướng với nhau vài tấm.
Đoạn đường đến đồi chè tương đối dốc và khó đi nhưng Outlander Sport vẫn lướt êm.
Lẫy chuyển số còn được tích hợp ngay tay lái thật sự quá tiện, tôi cứ “lạm dụng” gạt lên gạt xuống chuyển Sport Mode rồi tự cảm thấy mình cứ như tay đua thứ thiệt.
Đến Đà Lạt, đang mơ màng với cảnh đẹp bên bờ hồ Xuân Hương thì Minh, Khôi reo lên hào hứng: “Dừng xe lại coi, tụi mình phải làm vài tấm kỷ niệm ở đây chứ, cảnh đẹp thế nào mà đi luôn thì phí quá”.
Vậy là ba thằng tuổi cũng đã “băm” cứ gọi là nhí nhố tạo dáng đủ kiểu dưới hàng mai anh đào đang vào mùa rực rỡ.
Cốp xe OS khá rộng và thoải mái để dựng đồ du lịch, Khôi chuẩn bị hết tất tần tật hành trang để chúng tôi cắm trại giữa rừng bên cạnh con suối mà Khôi được người quen chỉ dẫn, cốp xe có sẵn lều, chăn, nồi niêu, vỉ nướng và cả một thùng đầy thức ăn được tẩm ướp sẵn. Minh bị kích động bởi bất ngờ thú vị này và không kiềm được cảm xúc mà nhảy lên “la làng” lên làm tôi và Khôi cũng phải bật cười theo.
Đoạn đường đèo Đà Lạt tuyệt đẹp với những hàng thông mọc xanh rì, nằm khin khít nhau hai bên đường làm những tia nắng mặt trời nhẹ nhàng xuyên qua tán cây tạo thành “ray” sáng thật đẹp.
Đường từ bìa rừng vào con suối nơi chúng tôi định cắm trại khá dài và khó đi, nhưng nghe Khôi kể thì ở đó rất đẹp, nước suối trong xanh, mát mẻ làm chúng tôi không thể chối từ, có lẽ sau khó khăn thì tận hưởng hạnh phúc càng thăng hoa hơn chăng? Ban đầu Minh khá lo lắng vì sợ xe hơi sẽ không vào nổi vì đường nhỏ và khó đi quá, nhưng với kinh nghiệm của dân offroad như tôi và đã lái OS cả chặng đường dài sáng giờ thì tôi hoàn toàn tự tin dù ban đầu khá lo lắng vì “sao định vị ngay chỗ đó mà chạy hoài không nghe tiếng suối chảy, điện thoại thì không còn bắt được sóng 3G để kết nối GPS”, vậy mà tôi cứ nhắm hướng đường mòn đi bộ của người dân địa phương hay đi lấy củi mà thẳng tiến.
Đến gần 4h chiều, sau khi đã băng qua hai con suối: một nông, một sâu thì cũng đến được nơi, khung cảnh ở đây còn đẹp hơn cả những gì tôi tưởng tượng, thật sự chuyến đi này đã mang đến cho tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, cảm xúc dâng trào trong lồng ngực khi giữa chốn rừng suối hoang vu này mà được ngồi đàn hát cùng những người bạn chí cốt thì đời còn gì đẹp bằng.
Ba anh em tranh thủ cho xế cưng “tắm tiên” giữa lòng suối để gột sạch bụi đường rồi cùng nhau tắm suối, đàn hát nghêu ngao.
Đêm xuống, xung quanh là rừng suối, bên trên là bầu trời đầy sao, chúng tôi dùng bữa tối bằng tiệc nướng BBQ thật hoành tráng.
Mọi thứ từ khung cảnh, thời tiết và cả thức ăn đều thật tuyệt làm cho câu chuyện đàm đạo giữa những người đàn ông kéo dài miên man từ giữa đêm đến tận tờ mờ sáng hôm sau.
Hôm sau, mới 3h chúng tôi đã nhổ trại thật sớm để ngắm sương mờ - đặc sản của Đà Lạt bên cạnh tách cà phê nóng giữa rừng già, bên bờ suối mát. “Chuyến tẩu thoát như thế là đủ, cảm hứng đủ, tận hưởng đủ ngay cả tình bạn bè, chiến hữu cũng đã đủ đầy để Khôi sẵn sang bước vào cuộc sống mới”.
Cuộc đời thật sự là những chuyến đi, quan trọng là chúng ta tìm được những người bạn đồng hành ý nghĩa và đúng chất.
Tân Nguyễn (TTTĐ)
Ý kiến đánh giá (12)