Thứ Sáu, 22/11/2024 | 23:05
06:20 |
Autodaily Tour 2014, ngày 4: Từ thất vọng đến ngỡ ngàng
Ngày thứ 4 trong chuyến hành trình của chúng tôi là một ngày chứa đựng cả 2 trạng thái cảm xúc: từ thất vọng đến ngỡ ngàng. Buổi sớm thất vọng ở đảo Bình Ba, trong khi cuối ngày lại vỡ òa trong sự ngỡ ngàng vì cảnh đẹp ở bán đảo Đầm Môn.
Thất vọng Bình Ba
Trở lại chuyện của chiều hôm trước. Do thành phố Cam Ranh khá ồn ào và chật chội, lại được một anh bạn giới thiệu, ở Cam Ranh, còn thời gian mà đi đảo Bình Ba ngắm biển, ngắm san hô thì chẳng cái thú nào bằng. Nghe vậy, cả bọn chúng tôi gửi xe tại bến cảng Ba Ngòi, bắt tàu gỗ ra đảo.
Cảng Ba Ngòi vốn là một cảng cá, nhưng do số lượng khách du lịch ra đảo Bình Ba ngày càng lớn, nên chẳng biết từ bao giờ nơi này trở thành bến tàu khách. Không khí ở đây nồng nặc mùi cá. Tàu, ca-nô ra vào liên tục nhưng không mấy trật tự. Khách du lịch người đứng, người ngồi, người bịt mũi, người khạc nhổ trông nhếch nhác và bẩn thỉu. Ngay ban đầu, ấn tượng của chúng tôi đã không mấy thiện cảm. Nhưng thôi, vì cái đẹp của Bình Ba mà cố chịu đựng, hy vọng ra đó sẽ được bù lại.
Trước khi lên tàu, anh bạn cũng đã gọi điện dặn dò, tiền vé tàu mỗi người ra đảo khá rẻ, chỉ khoảng 20 ngàn/người. Nhưng khi hỏi giá, gã chủ tàu mặt bặm trợn hét 40 ngàn/người. Chúng tôi không sợ đắt, nhưng ghét cái cách làm du lịch theo kiểu chộp giật, chặt chém. Nếu không đi tàu, có phương án khác là đi ca-nô, nhưng giá thì rất mắc: 2 triệu/lượt thuê trọn gói. Cậu đồng nghiệp của chúng tôi nhanh trí, giờ muốn ra đảo chỉ còn cách tìm đoàn rồi xin ghép đi chung tàu với họ. Song, vậy mà cũng chẳng yên, khi cả đoàn yên trí ngồi trên một chiếc tàu do công ty tour đặt sẵn thì gã chủ tàu ban nãy lại phi lên dọa nạt, không cho chiếc tàu rời bến. Cuối cùng, cả đoàn phải “nôn” tiền cho gã thì mới được đi.
Chúng tôi thực sự thất vọng với đảo Bình Ba và sớm rời khỏi nơi này.
Chưa ra đảo mà đã lắm cái ức chế. Nhưng một khi đã háo hức ngắm cảnh Bình Ba thì bỏ qua tuốt. Dẫu sao, đó không phải là chuyện quá lạ ở ta, chúng tôi đi nhiều, gặp nhiều nên cũng quen rồi.
Thuộc thành phố Cam Ranh (tỉnh Khánh Hòa), đảo Bình Ba nổi tiếng với tên ví von “đảo tôm hùm” cùng sự trù phú của vùng đảo tuy nhỏ và còn khá hoang sơ. Thêm vào đó, Bình Ba đang dần phát triển thành vùng du lịch hút khách. Vài năm nay, người dân trên đảo đã quen thấy những du khách từ phương xa nườm nượp háo hức đặt chân lên bến cảng, say mê khám phá từng ưu điểm tuyệt vời của đảo. Nhưng cũng chính vì cái lẽ đó mà Bình Ba giờ xô bồ, dịch vụ có nhưng khách đông nên người dân không “xoay” kịp.
Tối ở Bình Ba không có quán cơm, không nhà hàng, có chăng chỉ là những quán cóc bán hải sản ven biển. Mùa này trên đảo, phòng nghỉ luôn trong tình trạng “cháy”, chúng tôi may mắn thuê được một nhà dân và ngủ qua đêm theo kiểu home-stay, nhưng thiếu thốn đủ thứ.
3 bãi biển nổi tiếng ở Bình Ba là Bãi Chướng, Bãi Nồm và Bãi Nhà Cũ. Mỗi bãi đều có đặc điểm riêng để mọi người khám phá tùy theo sở thích. Nếu như Bãi Chướng là nơi ngắm bình minh tuyệt đẹp, thì căng lều nằm thưởng thức cảnh hoàng hôn ở Bãi Nồm cũng là lựa chọn hay. Bãi Nhà Cũ được yêu thích bởi nước trong veo khá sâu, quang cảnh xung quanh thơ mộng. Bãi Nhà Cũ cũng được nhiều người chọn để lặn biển ngắm san hô, thử tài bắt hải sản.
Nếu không thay đổi cách quản lý làm du lịch, Bình Ba sẽ sớm mất đi vẻ đẹp hoang sơ của mình.
Sáng hôm sau chúng tôi ra Bãi Nhà Cũ ngắm san hô, cảnh ở đây đẹp như một bức họa. Nhưng lại thêm một sự thất vọng nữa khi san hô ở đây đã bị du khách phá hỏng khá nhiều. Họ không chỉ ngắm mà còn bẻ và đạp chân vào khiến san hô bị gãy, mất đi cái vẻ đẹp tự nhiên vốn có của chúng.
Có nhiều thắng cảnh và bãi biển đẹp, nhưng chúng tôi lại muốn rời Bình Ba sớm vì thất vọng. Thất vọng vì cái cách làm du lịch nửa vời, thất vọng vì chúng ta không biết bảo vệ khung cảnh tuyệt đẹp nơi đây.
Ngỡ ngàng Đầm Môn
Chúng tôi bắt tàu trở về đến cảng Ba Ngòi thì đồng hồ mới chỉ gần 8h sáng. Cả đoàn không đi theo quốc lộ 1A mà lái xe qua sân bay Cam Ranh, rồi từ đây đi theo cung đường biển dài khoảng 30 cây số về thành phố Nha Trang. Đi để cảm nhận con đường với một bên là biển, vịnh, một bên là núi đá thẳng đứng, và đi để trải nghiệm một số tính năng của 2 người bạn đồng hành Mercedes-Benz A250 và CLA200.
Đi để cảm nhận con đường với một bên là biển, vịnh, một bên là núi đá thẳng đứng, và đi để trải nghiệm một số tính năng của 2 người bạn đồng hành Mercedes-Benz A250 và CLA200.
Hôm nay, tôi quyết định tiếp tục cầm lái CLA200 để khám phá các chức năng khác của xe. Đầu tiên hệ thống là Speed Tronic, chức năng cho phép người điều khiển cái đặt mức giới hạn tốc độ nhất định. Dù cho bạn có đạp hết ga đi nữa thì xe vẫn giữ nguyên mức vận tốc đã cài đặt, phòng tránh việc chạy quá tốc độ quy định. Cần gạt chức năng Speed Tronic có 2 nấc điều chỉnh, nấc đầu tiên là cài mức giới hạn với đơn vị 1km/h và nấc 2 là 10 km/h.
Hôm nay, tôi quyết định tiếp tục cầm lái CLA200 để khám phá các chức năng khác của xe.
Bên cạnh đó là chức năng Cruise Control, đây là một chức năng không mới nhưng sự tiện lợi của nó là điều không thể không nhắc đến. Đoạn đường núi và biển với nhiều khúc cua quanh co liên tục và biển báo giới hạn vận tốc 40 km/h chính là đất cho Cruise Control “dụng võ”. Được tích hợp chung cần gạt của chức năng Speed Tronic nên Cruise Control cũng có cách cài đặt tương tự. Tôi đã đã thiết lập ở mức 40 km/h và CLA200 đã tự động “nhấn ga” giúp cho tôi rảnh chân hơn và chỉ việc đặt hờ chân vào bàn đạp thắng để phòng khi có tình huống bất ngờ. Khi xe xuống dốc, hệ thống Cruise Control cũng tự động phanh xe lại nhằm đảm bảo vận tốc tối đa ở mức đã đặt, việc lái xe giờ đây đơn giản hơn bao giờ hết. Vì thế mà chẳng mấy chốc chúng tôi đã lên tới Nha Trang.
Như tiêu chí đặt ra từ đầu hành trình, với chúng tôi, con đường đôi khi còn quan trọng hơn cả đích đến. Vì thế, dù thành phố biển Nha Trang đẹp đến mê hoặc, nhưng 2 chiếc xe chỉ băng lướt dọc con đường biển Trần Phú, dừng chân ở quán ăn nổi tiếng Mười Đô, ăn trưa xong rồi cả đoàn lại “xách” xe lên đường, hướng tới bán đảo Đầm Môn – nơi đáng khám phá hơn là địa điểm quen thuộc Nha Trang.
DDù thành phố biển Nha Trang đẹp đến mê hoặc nhưng chúng tôi vẫn “xách” xe lên đường, hướng tới bán đảo Đầm Môn.
Từ Nha Trang, chúng tôi lái xe đi về hướng Bắc dọc theo quốc lộ 1A. Trên tuyến quốc lộ huyết mạch của dải đất chữ S độ này rất nhiều đoạn sửa chữa. Phần đường mới thi công chưa xong, còn mặt đường cũ thì quá nhiều ổ gà hoặc bị sụt lún bởi hàng đoàn xe tải. Xe cứ phải “bò” rón rén vì sợ chạm gầm bởi những đống đá làm đường, bởi những sống trâu nổi cao. Đoạn đường quốc lộ với nhiều loại phương tiện và dĩ nhiên được giới hạn tốc độ tối đa ở các mức khác nhau nên tình huống chiếc CLA200 mà tôi cầm lái cần vượt mặt xe khác là điều chắc chắn xảy ra. Kết hợp với chức năng Speed Tronic là chế độ lái Sport, chân ga của CLA200 sẽ nhạy và phản ứng nhanh hơn, giúp cho xe nhanh chóng tăng tốc để vượt qua xe phía trước nhưng không vi phạm giới hạn tốc độ.
Hệ thống giải trí trên CLA200 với màn hình LCD và hệ thống loa tiêu chuẩn có thể chạy tốt hầu hết mọi loại âm nhạc qua đĩa CD hay kết nối Bluetooth với chiếc smartphone
Hệ thống giải trí trên CLA200 với màn hình LCD và hệ thống loa tiêu chuẩn có thể chạy tốt hầu hết mọi loại âm nhạc qua đĩa CD hay kết nối Bluetooth với chiếc smartphone của bạn và phát nhạc từ đó. Hành trình hôm nay qua nhiều đoạn đường xấu nhưng hệ thống giải trí của CLA200 đã giúp tôi thoải mái tâm trạng khá nhiều và lái xe tốt hơn.
Đoạn đường lúc xấu, lúc đẹp cứ thế kéo dài khoảng 60km và ngốn mất khoảng 2 tiếng đồng hồ của chúng tôi, cho đến khi gặp biển chỉ dẫn rẽ phải: “Đầm Môn: 18km” thì cả đoàn như “mở cờ trong bụng”.
Chúng tôi thực sự ngỡ ngàng trước vẻ đẹp ở Đầm Môn.
Tháng 6/2002, một con đường được làm dài 18,5km bắt đầu từ dưới chân đèo Cổ Mã chạy suốt đến Đầm Môn, mở đầu cho việc phát triển khu du lịch vịnh Vân Phong. Trên con đường vừa rẽ vào này, chúng tôi đã có dịp ngắm nhìn những đụn núi cát trắng xóa cao vút một bên. Kể từ ngày con đường nhựa hoàn tất, những đồi dương cũng được trồng và đến nay cũng đã phủ xanh cả một vùng.
Hết khu vực cồn cát hiện ra con đường chạy dọc ven biển đẹp đến mê đắm. Biển vùng này còn rất hoang sơ và cũng khá sạch, do được bao bọc bởi một hệ thống đảo nhỏ hình cánh cung, nên biển khá lặng sóng, có thể nhìn thấy cả đáy biển. Điểm dừng cuối cùng trong hành trình ngày hôm nay của chúng tôi là một làng chài nhỏ nằm trong vịnh, kín đáo, quanh năm xanh rợp bóng dừa: Đầm Môn.
Đầm Môn nằm trong vịnh Văn Phong, thuộc xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa. Bán đảo này hấp dẫn bởi những cồn cát chạy dài, khoảng 20 đảo lớn nhỏ có rừng nguyên sinh, những điều lạ, độc đáo ở làng chài Đầm Môn...
Bán đảo này hấp dẫn bởi những cồn cát chạy dài, khoảng 20 đảo lớn nhỏ có rừng nguyên sinh, những điều lạ, độc đáo ở làng chài Đầm Môn...
Đây cũng là một trong những điểm du lịch mà Tổ chức Du lịch thế giới đã tiến hành khảo sát và đánh giá rất cao. Ở đây có đầy đủ mọi điều kiện tự nhiên tối ưu cho sự phát triển du lịch sinh thái: khí hậu, bờ biển, rừng núi, cảnh quan, môi trường sinh thái, cảng biển, nguồn cung cấp hải sản... Và tất cả hầu như còn nguyên vẹn. Chính cái nguyên vẹn đến hoang sơ ấy đã làm chúng tôi thực sự ngỡ ngàng.
Chập tối, tìm một quán nhậu của người địa phương, kê bàn ra bãi cát trắng mịn, lai rai một vài món hải sản dưới ánh trăng sáng vằng vặc, chúng tôi như thấy mình đã nhận được một phần thưởng xứng đáng sau một ngày di chuyển khá mệt mỏi.
Autodaily Team (TTTĐ)
Ý kiến đánh giá